Chủ Nhật, 13 tháng 2, 2011

giọt máu đêm valentin 1

Người đăng: admin

Nàng đang nằm đó, hôn lấy hôn để lên tấm thiệp đỏ nhỏ xinh do chính tay mình làm. Nàng mỉm cười hạnh phúc .
“ Một chút thôi , một chút nữa thôi, chàng sẽ đến”.

Căn phòng hình hộp màu hồng xinh xắn được tự tay nàng sắp xếp thật gọn gàng và sạch sẽ. Nàng đưa mắt từ trên trần cao cho xuống đến tận sàn hoa , rồi đến bốn bức tường xung quanh nữa . Nàng gật đầu , đắc trí :” Không gian thật tuyệt vời , lãng mạn , chắc chàng sẽ thích lắm đây”.
Ôi nàng cứ tự xuýt xoa, nàng không bao giờ kiệm những lời ngọt ngào để tự khen mình cả. Nhưng đúng thật, căn phòng dưới bàn tay của một người họa sĩ như nàng thì cũng thật khó mà tìm ra cái khuyết để mà chê.
Nàng ngước nhìn đồng hồ.
“ Một chút thôi , một chút nữa thôi, chàng sẽ đến”.

Lẽ ra cũng phải nửa tiềng nữa mới tới cuộc hẹn thế mà nỗi nhớ, sự hồi hộp trong lòng nàng cứ dấy lên liên hồi. Vậy thử tưởng tượng chàng sẽ đến ngay bây giờ , có lẽ trái tim nàng bật tung khỏi nồng ngực vì cảm xúc trong nàng dường như quá ngột ngạt và không đủ sức chứa , cần tung ra lan tỏa và lấp đầy những khoảng trống trong căn phòng, để mọi thứ từ những vật vô tri , vô giác nằm ngoan ngoãn trong tủ kia cũng phải biết là : cô chủ nhỏ đang mang trong mình ngọn lửa tình yêu ấm nóng , sẽ bung tỏa để sưởi ấm cả một không gian”.
“ Một chút thôi , một chút nữa thôi, chàng sẽ đến”.

Nàng đi đi , lại lại trong phòng , miệng cười tủm tỉm…
Chiếc đầm ngắn để lộ đôi chân , thẳng , dài, bước từng bước nhanh thoăn thoắt trong phòng…
Khuôn mặt thanh thoát, trang điểm nhẹ nhàng, từng nét trên khuôn mặt nàng tựa loài hoa tuổi xuân đang khoe sắc, bung mình tỏa hương trong những ngày xuân nồng nàn.

Nàng bắt đầu đếm ngược,nàng giật mình khi cánh cửa phòng bật ra . Chiếc bánh ga-tô lung linh nến, bó hồng đỏ nhung dính dầy sương mai ,… .

Nàng đứng đấy , nàng cười , đôi mắt sáng ngời …:” Happy birthday to you. Happy birthday to you … and Happy Valentine nữa … “

Ồ ! Vậy hôm nay là ngày đặc biệt quá với nàng , với tình yêu của nàng – tình yêu mới chừng hai tháng đấy. Nàng im lặng phải chăng trái tim nàng đã chạy lạc đi thật. Nàng cảm giác như mình đang bị mất phương hướng ,…

Chàng nhìn nàng, đôi mắt như kèm theo hai dấu chấm hỏi vì lẽ sao ?
“ Em không thích sao?”
“…”
“ Em ! Em à ???”
“ Dạ ,… hì . Em – bất – ngờ mà “!
Nước mắt nàng rơi , giọng nàng lắp bắp bật từng chữ không ra hơi một cách nặng nề và ấp úng .
“ Cám ơn anh ! Nhiêu , thật nhiều “

Nàng cười. Chàng ôm lấy nàng. Làn da mịn và thơm mát, bờ vai thon thả trơn đều của nàng luôn có một sức hút riêng và mãnh liệt khiến chàng khó có thể mà buông ra. Chàng ôm và ghì chặt nàng , mạnh liệt.

Căn phòng ấm áp. Những ngọn nến thơm thắp sáng xung quanh, tỏa mùi nhè nhẹ khiến người ta chỉ biết chìm trong cơn say ngây ngất. Rèm cửa sổ buông thõng, đẩy đưa, gió xuân lùa vào lành lạnh. Nàng khẽ run lên, cơn say như thức tỉnh, kéo tay chàng buông ra nhưng chàng ý không muốn, nàng càng đẩy , chàng càng ghì chặt hơn.

Chàng đẩy xô nàng vào giường, rờ tay cửi từng nút váy dây. Nụ hôn dài , ngọt và sâu khiến nàng chẳng thể làm chủ, cũng si mê, … mặc chàng. Nàng rờ tay tháo từng nút áo sơ-mi của chàng ,…

Nàng khát khao được yêu thương, nàng thèm được thỏa niềm ham muốn mà một cô gái trẻ đẹp, đa tài như nàng suốt gần một năm qua phải thiếu mùi của đàn ông. Nàng đổ bể cuộc tình thứ nhất, nàng thiếu những cái ôm, thiếu những nụ hôn, thiêú tất tần tật những gì mà người đàn ông được sở hữu và có thể mang lại. Chàng và nàng đã  gặp và quen nhau được khoảng thời gian ngắn ngủi khi chàng trong kì nghỉ đông, còn nàng ra bắc chỉ để chụp cảnh và hội họa rồi đón xuân cùng họ hàng ngoài này. Nàng hơn chàng gần hai tuổi , đã đi làm còn chàng tên Toàn - vẫn đang là sinh viên năm cuối.  Có ai nghĩ cuộc gặp gỡ và yêu nhau tình cờ như thế này rồi sẽ đi đến đâu ?
***

Toàn cáu bẳn, đứng dậy . Toàn cầm chiếc váy mỏng ném gọn sang một bên để lấy bộ đồ.
Nàng trần truồng , lộ vẻ mặt đớn đau và mỏi mệt nằm đấy .
Toàn lấy ví tiền, lấy mấy đồng polime xanh nè ném xuống tấm ga :
“ Cô làm tốt, rất rất tốt. Nhưng tôi thì không thích chơi và trải mình hai lần lên cùng tấm thân của một con đàn bà bao giờ . Chào! “

Toàn quay lưng, bước thẳng ra phía cửa. Nàng im lặng , nhìn mấy tờ tiền còn mới cứng trên ga , đáp trả :
“ Toàn mang tiền về đi. Đó là thứ Nhi cần nhưng không phải ở hoàn cảnh thế này “.

Nụ cười khẩy trên khóe môi Toàn khiến nàng thấy run lên . Nàng kéo tấm nệm che thân, lấy một cái gối úp lên đầu . Toàn nhấc gối lên và ghì miệng vào tai nàng như lời thủ thỉ .
“ Cô chê ít à ? Hừm ! Nếu mà có giọt máu nào ở trên ga đấy, tôi thề là tôi sẽ cho cô nhiều hơn thế nữa “.

Toàn cười. Toàn bỏ đi. Cửa phòng đóng sập lại . Nàng cô lẻ trong phòng như kẻ tự giam mình trong chính cũi sắt vừa tự tạo ra . Nàng đau đớn cắn môi, giọt máu bật ra rơi từ từ xuống tấm ga, đỏ tươi , thấm dần …Nàng chua chát thay :” Nếu mà có giọt máu nào ở trên ga đấy, tôi thề là tôi sẽ cho cô nhiều hơn thế nữa “.

Đàn ông cần cái giọt máu đấy hơn là một thân đàn bà dẫu đẹp tựa như tiên.
Đàn ông luôn luôn cần cái giọt máu đấy cho dù là vừa làm tình với một con đàn bà điên , xấu tính và bẩn thỉu.
Giọt máu đấy, chỉ cần một giọt máu minh chứng đấy thôi cũng hơn cả hàng triệu giọt máu khác đang chảy trôi liên hồi để nuôi sống thân con đàn bà mình yêu thương . Và khi,  giọt máu đấy mất thì con số hàng triệu kia cũng là vô nghĩa dưới vô vàn đôi mắt của bọn đàn ông .

Đêm Valentine – tình yêu của nàng! Đêm sinh nhật của nàng ! Tất cả trống rỗng và là số 0 chỉ vì thiếu một chi tiết nhỏ mà không nhỏ là  Giọt – Máu – Đỏ - Trên – Nệm – Trắng.

Nàng đau đớn nghĩ về mình , về thực tại và quá khứ . Nàng chua cay :” Nếu mà có giọt máu nào ở trên ga đấy, tôi thề là tôi sẽ cho cô nhiều hơn thế nữa “.
***
Valentine một năm về trước , về mối tình đầu tiên …về chàng trai yêu nhau sau hơn hai năm. Người ta thường bảo tình yêu sinh viên thì mười đôi hỏng chin , và trong số chin xấu xí đó thì luôn có nàng , còn số một nhỏ xinh thì kiêu ngạo, coi thường,  ngoảnh mặt quay lưng và hời hợt.

Tuy sinh ra trong gia đình có địa vị , giàu sang nhưng nàng ngoan ngoãn học hành , không hư hỏng, chơi bời cùng đám bạn. Ba má nàng hoàn toàn yên tâm về cô con gái cả của mình. Nàng yêu nhưng vẫn không lơ đãng chuyện học hành  bởi nàng được có một gia đình tuyệt vời : không ép thi ngành nọ ngành kia , nàng yêu hội họa , nàng bước vào con đường nghệ thuật với một niềm đam mê mãnh liệt . Nàng vẽ mọi lúc, chụp hình bất cứ nơi đâu. Thậm chí , nửa đêm mơ màng , nàng vẫn ra ban công ngước nhìn sao và vẽ . Gần sáng, vẫn lên mạng vào mấy diễn đàn xem các bậc tiền bối bình luận về các hình ảnh đi đây đó chụp được. Cọ vẽ, bút giấy , máy hình ,… luôn nằm ngoan ngoãn trong chiếc ba lô nhỏ xinh.

Nàng đã từng hạnh phúc với người đầu tiên. Nàng luôn biết  giữ gìn những gì mình có . Chưa bao giờ nàng đi quá giới hạn ngoài những nụ hôn hay cái ôm an ủi. Có những lần đi cắm trại cùng lớp phải qua đêm , nàng và Bảo đều ở gần nhau , kẻ ham muốn thì tấn công ,nàng giữ gìn thì một hai phòng thủ , vậy rồi trời cũng chạng vạng sáng.

Tình yêu cứ thế trôi cùng năm tháng nhưng giác quan thứ sáu của nàng thì thừa hiểu nó đang dần nguội lạnh. Người bạn thân của nàng sau khi nghe tâm sự đã vội vã khuyên bảo rằng : tình  yêu này phải lập tức được hâm nóng nếu không sẽ vỡ tan. Nàng sợ mất Bảo, nàng sợ trái tim nàng vỡ đôi, nàng sợ mọi thứ sẽ tan biến nếu cuộc sống của nàng thiếu Bảo ,…, nhưng nàng đã quên mất rằng : niềm đam mê nghệ thuật đã và đang chung dòng máu chảy , chung cùng một nhịp đập trái tim . Nàng lung túng , phải hâm nóng , nhất định phải nóng dần lên , bằng cách nào thì nàng chưa rõ …có thể đi xem phim , đi du lịch ,…?

Sinh nhật Bảo nhưng chẳng khác gì buổi tiệc làm ăn kinh doanh được cha mẹ anh sắp xếp toàn khách Vip. Tuy gia đình nàng giàu có và là chỗ quen biết từ lâu năm, nhưng mẹ Bảo không hài lòng về Nhi, không phải Nhi không xứng sánh đôi với con trai bà mà chỉ vì đã có lần bà nghe mấy đám ở công ty thì thào : chồng bà phải lòng và quý mến Nhi . Cho đến tận khi , Bảo đưa Nhi về nhà ra mắt , bà thấy rõ cái máu hám gái trẻ ở cặp mắt dê xồm của chồng bà  nó trào đến tận đâu , … . Bà cố gắng bằng mặt mà không bằng lòng mỗi lần gặp gỡ “cô con dâu tương lai “. Nàng buồn và nhiều lần tâm sự với Bảo , anh chỉ cười , xoa đầu dỗ dành nàng như một đứa trẻ.

Hôm đấy , Bảo  đã nâng nâng vì những lời chúc tụng nhưng vì muốn chiều ý Nhi nên anh cũng đóng kịch làm như mình say xỉn đến gần nhũn cả người rồi cùng nàng dùng bữa tiệc riêng. Nàng đưa anh đến nhà hàng khá nổi tiếng, sang trọng ở  gần sông Sài Gòn với bữa tối hai người ăn đã đặt sẵn. Cảm giác rất bình yêu và dễ chịu.  Nàng xưa nay thì rượu bia không biết, nhưng vì là sinh nhật Bảo , nàng cũng uống , đôi má nàng ửng đỏ , da nóng rát lên ….

Chuyện gì đến rồi cũng đến, nàng chẳng nhớ những gì đã xảy ra. Sáng ngày tinh mơ, nàng thấy mình trần truồng và nằm gọn trong vòng tay của anh. Nàng giật mình ngồi dậy, hơi thở của anh vẫn đều đều vọng ra. Đầu tóc rối bù , chiếc đầm của nàng bị xé một ít ờ phần ngực . Nàng như mường tượng được chuyện gì tối qua và lí do vì sao chiếc đầm rách. Nàng đã giãy giụa, cấm cản, nhưng sức nàng làm sao mà lật ngửa được sức trai tráng của anh. Nàng nhìn thấy máu , một ít máu dưới ga , đôi mắt nàng đang chứa nước , nhưng nó chẳng chịu rơi. Nàng gọi Bảo nhưng anh chẳng chịu dậy , kêu mệt , kêu vẫn còn say ,…, nàng bực bội, bực trước thái độ của anh .

Nàng vào nhà tắm , nước chảy dọc từng dòng lên thân thể nàng. Nước mắt hòa lẫn nước xà bông. Nàng mất thứ mà nàng giữ khư khư lâu nay, nàng cảm giác như mình sắp trắng tay đến nơi rồi khi nhớ lại những bài  viết trong các trang tạp chí , diễn đàn , nàng sợ Bảo sẽ nói lời chia tay sau khi chuyện đó đã xảy ra . Nàng khóc, đôi chân dần dần khụy xuống dưới sàn nhà ngập sũng nước . Nàng lo lắng và nghĩ thầm :” Chưa hâm nóng được tình yêu của mình thì sắp đối mặt với lời chia tay, Bảo ơi , Bảo sẽ không bao giờ hết yêu em , đúng không Bảo?”.

Nàng trần truồng ngồi quỵ gối, ôm mặt. Bảo bước vào, nâng nàng dậy, đôi mắt nàng đỏ au. Nước lênh láng xung quanh sàn ,khẽ thấy nàng run lên, không đợi nàng mở miệng nói câu gì, anh dù mệt mỏi vẫn bế nàng đặt lên ga. Nước vẫn ướt át trên da nàng, anh cúi đầu hôn lên bầu ngực trắng ngần, căng no như bầu vú người mẹ nuôi con thơ. Nàng lại giật mình trước hành động đấy. Lần đầu tiên, nàng và anh gần gũi , gần gũi lúc say chẳng nhớ rõ điều gì. Nàng gắng mình đẩy anh ra, còn anh càng lấn tới. Nằm sát bên nàng , vòng cánh tay cơ  bắp đặt đầu nàng lên rồi cố ý như để nàng chui và áp mặt vào nồng ngực mình :

“ Em đẹp lắm ! Lần đầu tiên , anh mới khám phá hết vẻ đẹp của em đấy. Thật lòng mà nói, như mấy lần trước, anh thấy khó chịu vô cùng . Chúng mình yêu nhau cả hai năm rồi , gia đình , bạn bè biết cả còn gì …”
“…”
“ Em nghe anh nói đấy chứ Nhi?”

Bảo lại xoa đầu nàng. Hít hít những sợi tóc mây mềm và đen óng. Bảo hất tung chăn ra, ngồi dậy, lê tay dọc người nàng .
“ Bảo ! Anh sẽ không bỏ em chứ ?”

Nàng như run lên khi bật những lời đấy hỏi anh. Đôi mắt long lanh nước cứ ào ra.
Bảo quyệt nhẹ đôi dòng rồi cười, hàm răng trắng, đôi mắt hút hồn ẩn dưới đôi lông mày ngài ẩn ý . Anh đặt nhẹ nụ hôn lên môi nàng.
“ Vợ tương lai của anh vừa giỏi , vừa đẹp. Anh đâu ngu mà để mất em ?”
“ Anh nói thật chứ ?”
“ Thật “

Bảo lại đặt nụ hôn dài lên suốt thân thể trắng ngần của nàng. Hai tay mân mê bầu ngực tuyệt diệu , xuýt xoa , không ngớt lời khen Nhi. Nàng kéo anh và chỉ thẳng tay vào vết máu ở ga :
“Bảo ! Anh thấy không ?...”
Bảo lại ghì chặt nàng xuồng nệm. Chồm hẳn lên người , môi kề môi đáp trả :
“ Anh đâu phải thằng tồi. Anh phải có trách nhiệm với việc mình làm chứ ?”

Dưới ánh nắng sớm mai, mặc dòng người ngược xuôi ngoài phố , mặc những công việc bận bịu lo toan, Bảo chỉ muốn quấn lấy nàng … Nàng đẹp. Đêm qua , kẻ say - kẻ nửa tình nửa mê , dường như Bảo chưa thỏa ham muốn , dường như chưa thỏa hết cơn thèm khát và cảm giác lên tận đỉnh khi làm tình với Nhi. Bảo lấn lướt nàng , hôn khắp người nàng . Bảo dướn người , thúc mạnh . Nhi nằm đấy , … , nhìn người đàn ông mà mình yêu, nàng đau đớn trước cảnh yêu đương đang ở bên bờ vực , sợ lời chia tay , thấy được khuôn mặt lẫn cả ham muốn thèm thuồng của anh mà lâu nay nàng ngăn cản. Nàng hiểu Bảo , lần đầu tiên cả hai trần truồng đối diện , da nàng , da Bảo khó mà dứt ra nếu chưa hết ngày .

Bảo lăn ra tấm nệm dày, vòng tay ôm người nàng rồi ngu lê lết .
Nàng nhắm mắt , nước mắt lại rơi .
Nàng đang mơ , Bảo chỉ có mình nàng , mình nàng thôi vì “ Anh đâu phải thằng tồi. Anh phải có trách nhiệm với việc mình làm chứ ?”.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét